Top 9 Câu chuyện ý nghĩa nhất về phụ nữ nhân ngày 8/3

Hotline: 0906008665
Tiếng Việt Tiếng Anh Tiếng Nhật Tiếng Hàns Tiếng Trung
Top 9 Câu chuyện ý nghĩa nhất về phụ nữ nhân ngày 8/3
Ngày đăng: 07/03/2025 08:54 AM

    Ngày Quốc tế phụ nữ 8/3 có một lịch sử hàng thế kỷ đấu tranh giành quyền bình đẳng của phụ nữ trên khắp thế giới. Chính vì thế, nó mang những ý nghĩa cao đẹp và thiêng liêng Ngày 8/3 chính là dịp để mỗi chúng ta thể hiện tình cảm với những người phụ nữ thương yêu. Nhân ngày phụ nữ 8/3 đang đến gần, hãy cùng Thiên Vinh International tìm hiểu những câu chuyện ý nghĩa về phụ nữ bạn nhé.

     

    1. Ở đâu có phụ nữ, ở đó có hạnh phúc

    Trong bản nhỏ miền núi có ông già sống với một đứa cháu trai. Một buổi tối có người gõ cửa.
    – Ai đấy? – đứa cháu hỏi.
    – Tôi là giàu có – người gõ cửa trả lời.
    – Ông ơi, cháu mở cửa cho giàu có vào nhà ông nhé – đứa cháu hỏi ông.
    – Không – ông già trả lời – ông có cháu ở đây thì đã giàu có rồi, còn cháu cũng đã giàu có vì có ông đây.
    Một lúc sau lại có tiếng gõ cửa.
    – Tôi là hạnh phúc – làm ơn cho tôi vào nhà.
    Ông già bảo đứa cháu:
    – Ta cần hạnh phúc mà làm gì nữa. Hai ông cháu mình sống với nhau thì đã là hạnh phúc rồi.
    Một lúc sau nữa lại có tiếng gõ cửa.
    – Ai đấy? – đứa cháu hỏi.
    – Tôi là phụ nữ.
    Đứa cháu nói với ông:
    – Ông ơi, có người phụ nữ gõ cửa nhưng mà ta sẽ không mở cửa ông nhỉ, ta không cần phụ nữ đúng không ông.
    Ông già bảo đứa cháu:
    – Không phải thế đâu con ạ. Ta nên mở cửa cho phụ nữ vào vì ở đâu có phụ nữ, ở đó có hạnh phúc, tình yêu và giàu có.

     

    2. Vết sẹo của mẹ

    Một cậu bé mời mẹ tham dự buổi họp phụ huynh đầu tiên ở trường tiểu học.


    Điều cậu bé sợ đã thành sự thật, mẹ cậu bé nhận lời. Đây là lần đầu tiên bạn bè và giáo viên chủ nhiệm gặp mẹ cậu bé và cậu rất xấu hổ về vẻ bề ngoài của mẹ mình. Mặc dù cũng là một người phụ nữ đẹp nhưng bà có một vết sẹo lớn che gần toàn bộ mặt bên phải. Cậu bé không bao giờ muốn hỏi mẹ mình tại sao bị vết sẹo lớn vậy. Vào buổi họp mặt, mọi người có ấn tượng rất đẹp về sự dịu dàng và vẻ đẹp tự nhiên của người mẹ mặc cho vết sẹo đập vào mắt, nhưng cậu bé vẫn xấu hổ và giấu mình vào một góc tránh mặt mọi người. Ở đó, cậu bé nghe được mẹ mình nói chuyện với cô giáo.


    - Làm sao chị bị vết sẹo như vậy trên mặt? - Cô giáo của cậu hỏi.


    Người mẹ trả lời:


    - Khi con tôi còn bé, nó đang ở trong phòng thì lửa bốc lên. Mọi người đều sợ không dám vào vì ngọn lửa đã bốc lên quá cao, và thế là tôi chạy vào. Khi tôi chạy đến chỗ nó, tôi thấy một xà nhà đang rơi xuống người nó và tôi vội vàng lấy mình che cho nó. Tôi bị đau đến ngất xỉu nhưng thật là may mắn là có một anh lính cứu hỏa đã vào và cứu cả hai mẹ con tôi.


    Người mẹ chạm vào vết sẹo nhăn nhúm trên mặt rồi nói tiếp:


    - Vết sẹo này không chữa được nữa, nhưng cho tới ngày hôm nay, tôi chưa hề hối tiếc về điều mình đã làm.
    Đến đây, cậu bé chạy ra khỏi chỗ nấp của mình về phía mẹ, nước mắt lưng tròng. Cậu bé ôm lấy mẹ mình và cảm nhận được sự hy sinh của mẹ dành cho mình. Cậu bé nắm chặt tay mẹ suốt cả ngày hôm đó như không muốn rời.

     

    3. Bởi vì bà ấy là một người mẹ

    Trên đường hành quân, những người lính nhìn thấy một người phụ nữ bẻ miếng bánh mì thành những mảnh nhỏ và đưa cho những đứa con của mình. Chúng thèm thuồng ngấu nghiến những mẩu bánh mì đó.

    • Bà ấy chẳng giữ lại gì cho mình cả - Người sĩ quan lẩm bẩm.
    • Có lẽ vì bà ấy không đói - Một người lính nói.
    • Bởi vì bà ấy là một người mẹ - Người sĩ quan trả lời.

     

    4. Hãy yêu vợ mình

    Nếu một ngày bạn đánh mất người vợ của mình, liệu bạn có nhận ra cô ấy quan trọng đến nhường nào? Phụ nữ sinh ra đã mang trên vai thiên chức làm mẹ, làm vợ, hy sinh cả cuộc đời vì gia đình. Họ là phái yếu nhưng lại mạnh mẽ đến phi thường, quán xuyến mọi việc không tên từ sáng đến tối.

     

    Họ cũng từng xinh đẹp, dáng chuẩn, eo thon. Nhưng rồi vì sinh con cho bạn, cơ thể họ trở nên xồ xề, đầy những vết rạn. Họ dành cả tuổi trẻ để vun vén gia đình, chăm sóc chồng con mà quên đi chính mình. Ấy vậy mà nhiều người đàn ông lại phản bội, tìm kiếm niềm vui bên ngoài chỉ vì vợ không còn hấp dẫn như xưa. Đàn ông có thể mua cho mình những bộ quần áo đắt tiền, nhưng phụ nữ lại đắn đo mãi mới dám mua một chiếc váy đẹp. Họ có thể nhịn đói để dành phần ngon nhất cho chồng con. Họ là người lo lắng khi bạn ốm đau, là người duy nhất vẫn bên bạn khi cả thế giới quay lưng.

     

    Phụ nữ đôi khi mệt mỏi đến mức bật khóc, nhưng họ vẫn gạt nước mắt để tiếp tục chăm lo gia đình. Họ có thể càu nhàu vì áp lực, nhưng dù thế nào cũng vẫn làm mọi thứ vì yêu thương. Khi bạn gặp khó khăn, chính họ là người đầu tiên chạy vạy khắp nơi để giúp bạn vượt qua.

     

    Có lẽ không lời nào có thể nói hết sự hy sinh của phụ nữ. Họ mềm yếu nhưng kiên cường, nhẫn nhịn nhưng đầy sức mạnh. Họ chịu đựng tất cả chỉ vì yêu chồng, thương con. Vì vậy, nếu bạn có một người vợ luôn bên cạnh, hãy trân trọng cô ấy. Đừng phản bội, đừng vô tâm, đừng xem cô ấy như một người giúp việc không công. Hãy yêu thương, sẻ chia, vì phụ nữ xứng đáng được nhận lại những gì tốt đẹp nhất. Nếu một ngày bạn đánh mất cô ấy, lúc đó mới hối tiếc thì đã quá muộn.

     

     

    5. Đôi mắt của mẹ

    Từ nhỏ đến lớn, tôi luôn ghét mẹ vì bà chỉ có một con mắt. Bạn bè thường trêu chọc tôi vì điều đó, khiến tôi xấu hổ và giận dữ. Mẹ làm nghề nấu ăn để nuôi tôi, nhưng tôi chưa bao giờ trân trọng điều đó.

     

    Một lần, mẹ đến trường tìm tôi. Nhìn thấy bà, tôi ngượng chín mặt, lờ đi và ném cho bà ánh mắt đầy căm ghét. Ngày hôm sau, đám bạn chế giễu:

     

    Ê, mẹ mày chỉ có một mắt!
    Tôi xấu hổ đến mức chỉ muốn biến mất. Về đến nhà, tôi hét lên với mẹ:

     

    Mẹ chỉ muốn con trở thành trò cười sao?
    Mẹ im lặng. Còn tôi, chẳng hề quan tâm đến cảm xúc của bà, chỉ muốn rời khỏi căn nhà này. Tôi lao vào học tập và cuối cùng nhận học bổng sang Singapore.

     

    Sau khi ra nước ngoài, tôi cắt đứt liên lạc với mẹ. Tôi lập gia đình, mua nhà, có con và nói dối vợ rằng mình mồ côi từ nhỏ. Tôi chỉ gửi tiền về cho mẹ như một nghĩa vụ, nhưng cấm bà liên hệ với tôi.

     

    Thế rồi một ngày, mẹ bất ngờ đến tìm tôi. Bà đứng trước cửa, gầy gò, lam lũ. Các con tôi hoảng sợ, có đứa còn bật cười. Tôi giận dữ quát lớn: Bà đến đây làm gì? Muốn phá hỏng cuộc sống của tôi sao? Đi ngay!


    Mẹ cúi đầu, nhỏ nhẹ nói: Xin lỗi, tôi nhầm địa chỉ.

     

    Bà lặng lẽ quay đi, còn tôi không hề nhìn lại.

    Nhiều năm sau, tôi nhận được thư mời họp mặt trường cũ. Sau buổi họp, tôi ghé qua nhà mẹ vì tò mò hơn là nhớ thương. Hàng xóm cho biết mẹ đã mất vài ngày trước, không ai thân thích, nên chính quyền lo tang lễ. Họ đưa tôi một lá thư mẹ để lại:

     

    *"Con yêu,
    Mẹ xin lỗi vì đã đến tìm con, làm các cháu sợ hãi. Mẹ rất vui khi biết con thành đạt, nhưng mẹ không còn đủ sức để gặp con lần nữa.

     

    Con có nhớ không? Lúc nhỏ, con bị tai nạn và mất một bên mắt. Mẹ không muốn con lớn lên với khiếm khuyết, nên đã hiến cho con con mắt của mình. Mẹ chưa bao giờ hối hận về điều đó. Mẹ hạnh phúc khi con được nhìn thấy thế giới, bằng chính đôi mắt của mẹ.

     

    Mẹ yêu con rất nhiều."*

     

    Tôi lặng người. Cả thế giới bỗng nhòa đi, và tôi nhận ra mình đã đánh mất điều quý giá nhất trong đời.

     

     

    6. Cổ tích sự ra đời của mẹ

    Ngày xưa, khi tạo ra người mẹ đầu tiên trên thế gian, ông Trời đã làm việc miệt mài suốt 6 ngày liền, quên ăn quên ngủ mà vẫn chưa xong việc. Thấy vậy, một vị thần bèn hỏi:

    - Tại sao ngài lại mất quá nhiều thời gian cho tạo vật này?

     

    Ông Trời đáp:

     

    - Ngươi thấy đấy. Đây là một tạo vật cực kỳ phức tạp gồm hơn 200 bộ phận có thể thay thế nhau và cực kỳ bền bỉ nhưng lại không phải là gỗ đá vô tri vô giác. Tạo vật này có thể sống bằng nước lã và ăn thừa thức ăn của con, nhưng lại đủ sức ôm ấp trong vòng tay nhiều đứa con cùng một lúc. Nụ hôn của nó có thể chữa lành mọi vết thương, từ vết trầy trên đầu gối cho tới một trái tim tan nát. Ngoài ra, ta định ban cho tạo vật này có thể có 6 đôi tay.

     

    Vị thần nọ ngạc nhiên:

    - Sáu đôi tay, không thể tin được!

    Ông Trời đáp lại:

    - Thế còn ít đấy. Nếu nó có 3 đôi mắt cũng chưa chắc đã đủ.

    - Vậy thì ngài sẽ vi phạm các tiêu chuẩn về con người do chính ngài tạo ra trước đây. - Vị thần nói.

     

    Ông Trời gật đầu thở dài:

    - Đành vậy. Sinh vật này là ta tâm đắc nhất trong những gì ta tạo nên, nên ta dành mọi sự ưu ái cho nó. Nó có một đôi mắt nhìn xuyên qua cánh cửa đóng kín và biết được lũ trẻ đang làm gì. Đôi mắt thứ hai nằm ở sau gáy để thấy mọi điều mà ai cũng nghĩ là không thể được. Đôi mắt thứ ba nằm ở trên trán để nhìn thấu ruột gan của những đứa con lầm lạc. Và đôi mắt này sẽ nói cho những đứa con đó biết rằng mẹ chúng luôn hiểu, yêu thương và sẵn sàng tha thứ cho mọi lỗi lầm của chúng, dù bà không hề nói ra.

     

    Vị thần sờ vào tạo vật mà ông Trời đang bỏ công cho ra đời và kêu lên:

    - Tại sao nó mềm mại đến thế?

    Ông Trời đáp:

    " Vậy ngươi chưa biết hết. Tạo vật này rất cứng cỏi. Ngươi không thể tưởng tượng nổi những khổ đau mà tạo vật này sẽ phải chịu đựng và những công việc mà nó phải hoàn tất trong cuộc đời".

    Vị thần dường như phát hiện ra điều gì, bèn đưa tay sờ lên má người mẹ đang được ông Trời tạo ra.

    - Ồ, thưa ngài. Hình như Ngài để rớt cái gì ở đây.

    - Không phải, đó là những giọt nước mắt đấy - Ông Trời thở dài.

    - Nước mắt để làm gì, thưa ngài - Vị thần hỏi.

    - Để bộc lộ niềm vui, nỗi buồn, sự thất vọng, đau đớn và cả lòng tự hào những thứ mà người mẹ nào cũng sẽ trải qua.

     

     

    7. Câu chuyện về cách Mẹ dạy con


    Có một cậu bé ngỗ nghịch thường bị Mẹ khiển trách. Mỗi lần như thế cậu bé rất ấm ức và tủi thân. Một ngày nọ, cậu làm sai và bị Mẹ mắng. Cậu bé giận Mẹ rất nhiều nên đã chạy đến một khu rừng rậm. Lấy hết sức mình, cậu hét lớn "Tôi ghét Người!". Từ khu rừng có tiếng vọng lại: "Tôi ghét Người!". Cậu bé sợ quá, vội chạy về sà vào lòng và khóc nức nở. Cậu bé không hiểu sao lại có người ghét cậu.

     

    Người Mẹ nắm tay con trở lại khu rừng. Bà nói: "Giờ thì con hãy hét thật to "Tôi yêu Người". Cậu bé làm theo và lạ lùng thay có tiếng vọng lại: "Tôi yêu Người". Lúc đó người Mẹ mới giải thích cho con: "Đó là định luật trong cuộc sống của chúng ta. Con cho đi điều gì, con sẽ nhận lại điều đó. Nếu con thù ghét người nào đó thì người đó cũng sẽ thù ghét con. Nếu con yêu thương người thì người cũng sẽ yêu thương con".

     

    8. Hãy làm điều gì đó trước khi quá muộn màng


    Một người đàn ông dừng lại trước tiệm bán hoa để đặt hoa tặng mẹ của mình. Mẹ của ông ở xa cách đây hơn 200 dặm và ông sẽ nhờ cửa tiệm giao hoa đến tận tay cho bà. Khi bước ra khỏi xe, ông nhìn thấy một cô bé đang khóc thút thít bên lề đường.

     

    Ông dừng lại và hỏi: "Cháu có sao không?".

     

    Cô bé trả lời: "Cháu muốn mua hoa hồng tặng mẹ cháu, nhưng cháu chỉ có 75 cent mà...hoa hồng thì đến 2 đô la.".

     

    Người đàn ông mỉm cười: "Chú sẽ mua cho cháu một bông hồng".

     

    Ông mua cho cô bé bông hoa hồng như lời đã hứa và đặt hoa giao đến tận nhà mẹ mình. Khi họ rời khỏi, ông ngỏ ý chở cô bé về nhà. Cô đồng ý để ông chở đến chỗ mẹ mình. Cô chỉ cho ông đến một nơi vắng vẻ, phải đến khi dừng xe lại người đàn ông mới nhận ra đó là một nghĩa trang. Và cô bé đã đặt bông hoa ấy lên một ngôi mộ sạch sẽ.

     

    Không cần suy nghĩ, người đàn ông lập tức quay trở về tiệm hoa , hủy gói giao hoa và mua hẳn một bó hoa to, lái xe đến thẳng nhà mẹ mình. Ngôi nhà cách nơi đấy 200 dặm đường, nhờ có cuộc gặp gỡ với cô bé đã cho ông hiểu: Nếu hôm nay không về thăm mẹ có khi ngày mai ông sẽ chẳng có cơ hội để đến nữa.

     

    9. Tám Lời Nói Dối Của Mẹ


    1. Câu chuyện bắt đầu khi tôi còn là một đứa trẻ nghèo khó. Gia đình tôi chẳng đủ ăn. Mỗi khi có chút cơm trắng, Mẹ tôi thường nhường phần cơm trắng tinh cho tôi. Mẹ thường nói: “Ăn đi con. Mẹ không đói!”

     

    2. Mẹ tôi thường đi câu cá tại một khúc sông gần nhà. Mỗi khi có cá, Mẹ cũng nhường cá cho tôi. Một lần, Mẹ bắt được hai con cá, Mẹ liền nấu nồi súp. Khi tôi ăn súp, Mẹ ngồi kế bên và ăn chút cá thừa dính vào xương mà tôi bỏ ra. Tôi xúc động khi chứng kiến điều này. Lần khác, tôi gắp một khúc cá vào chén Mẹ. Ngay tức khắc Mẹ từ chối, nói: “Con ăn đi. Mẹ không thích ăn cá!”

     

    3. Để có tiền cho tôi ăn học, Mẹ làm việc cả ngày lẫn đêm. Một đêm nọ, tôi thức giấc thấy Mẹ đang làm việc dưới ánh nến. Tôi nói, “Mẹ ơi, đi ngủ thôi, muộn rồi, mai làm tiếp.” Mẹ tôi cười, nói: “Con ngủ đi. Mẹ chưa thấy mệt.”

     

    4. Ngày tôi thi cuối cấp, Mẹ tôi chở tôi đến trường. Mẹ chờ tôi nhiều giờ liền dưới ánh nắng gay gắt. Chuông vừa reo, tôi chạy ù đến chỗ Mẹ. Mẹ ôm tôi và đưa liền cho tôi ly trà nóng mà Mẹ đã chuẩn bị sẵn trong bình thủy. Tôi đưa lại cho Mẹ ly trà để hai Mẹ con cùng uống. Mẹ nói, “Con uống đi. Mẹ không khát!”

     

    5. Ngày cha qua đời, Mẹ phải đóng luôn vai người cha. Mẹ làm cật lực hơn để đáp ứng nhu cầu gia đình. Dù vậy, không thiếu lần, chúng tôi phải chịu đựng cái đói. Thấy gia đình khốn khổ, một người đàn ông sống cách nhà tôi vài ngôi nhà, ngỏ ý muốn giúp đỡ. Ông muốn Mẹ tôi đi bước nữa với ông. Nhưng Mẹ tôi từ chối: “Tôi không cần tình yêu! Con tôi là đủ.”

     

    6. Sau khi tốt nghiệp, ra trường và tôi may mắn có việc làm. Mẹ tôi lúc này đã già. Đáng lẽ Mẹ đến tuổi nghỉ ngơi nhưng Mẹ vẫn ra chợ để bán chút rau Mẹ trồng được trong vườn nhà. Tôi biếu Mẹ tiền nhưng Mẹ tôi từ chối, nói: “Mẹ có đủ tiền xài mà!”

     

    7. Tôi tranh thủ thời gian để lấy luôn bằng Thạc sỹ. Với tấm bằng thạc sỹ, tôi có được công việc tốt hơn, lại được bảo lãnh ở lại Hoa Kỳ. Tôi muốn đưa Mẹ qua để hưởng thụ cuộc sống cuối đời thật an nhàn tại Hoa Kỳ. Nhưng Mẹ không muốn phiền, nói: “Mẹ không quen sống nhàn nhã, không làm gì.”

     

    8. Mẹ bị bệnh nặng. Cách trở đại dương, tôi vẫn vội vã về. Nhìn Mẹ gầy hom hem, nằm bất động trên giường bệnh sau phẫu thuật, tôi bật khóc. Mẹ vẫn mỉm cười, nói khẽ: “Đừng khóc, con trai của mẹ! Mẹ không đau!”

    Map
    Zalo 0906-008-665
    Hotline 0906-008-665